6 thg 7, 2013

Rồi chuyện gì đến sẽ đến

Đôi khi ta đã biết điều gì là phải, nhưng lại không thể làm theo. Điều đó vốn đâu hiếm thấy trong cuộc sống này.
Lại trở về những ngày một mình trong phòng. Cũng đã quen rồi. Vả lại vài ngày nữa, P sẽ vào ở hẳn với mình. Nhưng cảm giác ở nhà một mình những ngày này thật tệ. Có ai đó bên cạnh, sẽ khiến ta sống tốt hơn.
Mình tập thói quen cắm hoa, cũng chỉ để có cảm giác, ít nhất mỗi ngày đều có việc để làm, đều có thứ gì đó cần mình quan tâm, thay nước, cắt cành cho. Và ít nhất để có gì đó, có màu sắc nào đó, nổi lên trên nền trời loang đầy những vệt xám âm u.
Càng ngày lại càng thấy P nói đúng. Coi những bộ truyện này, những thước phim này, không là bi lụy hay mộng tưởng. Nó là đời thực, lại có thể giúp hiểu thêm về nhân tình thế thái. Mình thích Nhược Hy lý trí trong phim. Dù có nặng tình, cô ấy biết đâu là điểm dừng lại. Mình từng nói với mẹ rằng mình là người lý trí. Nhưng tiếc là sư tử vốn là kẻ có thể tự tin, đầy mạnh mẽ trong sự nghiệp bao nhiêu, thì lại yếu đuối và hoang mang trong tình cảm bấy nhiêu.
Tự chuốc lấy phiền não cho mình, sẽ làm liên lụy thêm nhiều người khác. Mỉm cười mỗi ngày đối với những người xứng đáng được mỉm cười. Và ngừng khóc cho người không xứng đáng.
Balo của Chul sáng nay có ghi rằng:
"Love ends when you stop caring"
thế nên, just try to stop caring now.
nhưng "Friendship ends when you stop sharing"
nên đừng bao giờ ngừng sẻ chia.
Dù biết là em sẽ vẫn chưa làm được, nhưng mỗi ngày hãy tự nhủ với mình điều đúng đắn mà em biết mình phải làm em nhé.
Lau nước mắt và mạnh mẽ đứng lên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét