30 thg 3, 2013

.................................

Tất cả những thứ đó có gì là từ bàn tay của cậu đâu chứ, chính cậu phải là người hiểu điều đó nhất mà. Căng thẳng quá cũng chẳng để làm gì, nhưng đừng trả lời một câu như vậy có lẽ đã tốt hơn rồi.

21 thg 3, 2013

18 thg 3, 2013

..........................

Cảm giác thấy người mình yêu thương nhất chìm sâu trong tuyệt vọng như vậy là điều tồi tệ nhất

...lingling...

nhận ra một vài điều gì đó, nhẹ nhàng và bình yên. Có những thứ chỉ thể hiện qua hành động bình thường như vậy đấy, nhưng cũng đủ cho mình hiểu, rằng mỗi người đều là một vũ trụ riêng, đều có những giá trị riêng mà ko nên so sánh, và đều có một điểm gì đó đáng yêu riêng. Mọi thứ hãy cứ lững thững trôi như vậy nhé, để mỗi ngày đi qua mình lại được biết thêm về cậu nhiều  hơn. nhéo cái nào min heo :)

14 thg 3, 2013

...

sao lại mệt mỏi quá thế này. Chắc ăn nhiều quá đây mà...

13 thg 3, 2013

đêm phia bất ổn

A cái bụng cái bụng, sao biểu tình zữ zậy. Hông lẽ do dạo này ăn quán k ne, hu hu yên ổn cái coi ;_;

12 thg 3, 2013

.......................

Đã vậy rồi thì chỉ còn có thể bước tới thôi. Gào thét cho đã rồi cũng đâu giải quyết được gì. Cứ thử xem giới hạn của bản thân lớn tới mức nào, và có thể học thêm được điều gì về cho và nhận. Chỉ cần đừng làm tổn thương nhau.

điên quá đi mất !!!!!

tại sao có thể nộp một cái ppt lỗi toàn tập như vậy cho cô được chứ !!!! Trời ơi là trời. Hận bản thân quá đi mất. Lúc đó mình nghĩ cái quái gì vậy, làm xong ko chịu dò chỉ có ngồi ngắm nghía mấy thứ vớ vẩn thôi.m lfknerigvtno;wfigeuw!!!! Chết bầm.

m ơi...

có sai không khi nghĩ như vậy nhỉ. Vì tao chợt nhận ra rất rõ ràng t ko tìm được sự bình yên đó khi ở bên cậu ấy. Dù m cũng chỉ nghe thôi mà chẳng nói gì, tao biêt mày đang thực sự lắng nghe t. Cái cách lắng nghe ấy, cái cách biểu hiện ấy, cái cách lâu lâu buông 1, 2 câu làm t có thể nhẹ lòng trở lại, cái xoa đầu mà t luôn cần khi bấn loạn, tao không tìm thấy được. Biết là mỗi ng mỗi khác, và không bao giờ được so sánh ai với ai cả, nhưng tao vẫn thấy hụt hẫng làm sao ấy. Cái đứa quá sốc nổi như tao, ít nhất cần một ai đó đủ điềm tĩnh để mà kéo lại, để mà có thể nhẹ nhàng nói là em sai rồi nhưng vẫn sẽ không bỏ rơi tao dù t đã gây ra lỗi lầm gì đi nữa. T tham lam quá nhỉ? nhưng 2 người quá giống nhau sợ rằng chỉ như hai  thỏi nam châm cùng cực. Có thể đến một lúc nào đó, sẽ tự đẩy nhau rời xa mãi....

10 thg 3, 2013

nice

Cảm ơn mày vì một sáng bình yên như vậy. Có người luôn nghe mình nói là hạnh phúc nhất rồi phải không. Có thể có vài người không đồng ý khi tao thiên vị mày quá, nhưng thiên vị một người luôn ở bên cạnh mình như vậy đâu có gì sai trái nhỉ. Con đường chúng ta đi chẳng biết được sẽ có gì phía trước, nhưng đã có những người đồng hành tốt như vậy thì cứ bước đi thôi. Giống như khi mới nãy, bước chân ra khỏi tiệm, đột nhiên một làn gió mát rượi thổi qua, làm tao như bừng tỉnh, à hôm nay là một ngày đẹp...

9 thg 3, 2013

...........

chỉ là em không thể nhìn thấy ai trong hai người quan trọng nhất với e đau khổ. Nhưng e không thể nói với a rằng đừng đi con đường đó được, em ko thể dập tắt những gì a đang hy vọng được, e không thể đi ngược lại những gì e đã nói trước đây. E thật sự muốn a hạnh phúc, là mong ước lớn nhất của e. Nhưng e cũng ko muốn thấy m ngày càng buồn bã. Vì vậy nên hãy chọn con đường nào đúng a nhé, Bởi vì e sợ lắm, e sợ sẽ thấy a sẽ rơi vào một cái vòng tăm tối hơn nữa lắm. Và e sợ m cũng sẽ rơi vào một cái vòng tăm tối khác. E đã đi ngược lại m để ủng hộ a rồi, nên hãy sống tốt nhé.
..........................

7 thg 3, 2013

............................

mình sao thế này, đừng nghĩ nữa mà, đừng buồn vì điều ngốc xít như vậy chứ.

............................

tụt dốc thảm hại. Mệt mỏi với sự đáng ghét của bản thân. Lại còn định ghen tỵ với bạn chỉ vì một lời bâng quơ nữa chứ, trong khi mình có cả ngàn lần như vậy. Ích kỷ. Mình bị cái gì thế này. Sao mình tệ hại thế này. Đã vậy mà mẹ còn gửi gắm mình để giúp n u nữa. tội mẹ quá mẹ ơi, sao 2 đứa tụi con cứ sao sao mãi thế này.

2 thg 3, 2013

...............................

ko khóc nữa, ko suy nghĩ tiêu cực nữa, rửa mặt, ngồi vào bàn, học theo kế hoạch, và nghĩ về cách thay đổi. Có lẽ cú điện thoại đột ngột đó của Hoàng đã giúp mình cân bằng lại, và bình tĩnh hơn. Như một sự sắp đặt tốt bụng <3 Cảm ơn mày, và cách động viên của mày <3

...............................................

mình nói chuyện ngu như gì á. Nếu vậy sao ko im bớt đi ko biết. Dạo này mức aggressive tăng quá cao rồi. Chẳng làm được gì cả, cứ nghĩ lại chuyện hồi chiều là lại xấu hổ không chịu được. ĐỒ ĐÁNG GHÉT! Sao vậy hả L, sao lại vậy chứ. Từ hồi vào chuyên ngành mình đã điềm tĩnh hơn một chút rồi mà, sao giờ lại cái kiểu tính khí như vậy quay lại chứ, lại lo lắng, lại làm tổn thương người khác, lại hứa những lời gió bay, lại thế, lại thế, lại thế, lại thế, lại thế, lại thế,..................................................................
Giá mà có "one more time, one more chance".
Phải làm sao đây, làm sao đây?
Tao hận mày quá .

............................

dạo này mình tệ quá, bộc lộ cảm xúc quá tiêu cực, làm nhiều người phải buồn. Không thay đổi sớm ai sẽ chịu được đây?