22 thg 11, 2013

30 điều dễ nhìn ra ở những người chung thủy [tapchi.guu.vn]

Guu.vn - Đặc điểm của những người chung thủy.

1. Đi một mình thường hay đi nhanh 
2. Thích buổi đêm, quen thức muộn.
3. Thường giấu tâm sự, hay khóc một mình. 
4. Thích quần áo có túi, nếu không thì không biết để tay vào đâu.
5. Quen khoanh tay. 
6. Thích “chiến tranh lạnh”. 
7. Thích cửa sổ, thích góc khuất, quen thu mình. 
8. Thích viết và đọc sách. 
9. Hay cô đơn vô cớ, không chống nổi cảm giác sợ hãi. 
10. Ít lời hoặc nói rất nhiều. 
11. Có chuyện thì cất trong lòng, có một thế giới riêng.
12. Hay nở nụ cười và tưởng tượng mình là một đứa trẻ vô tư. 
13. Quen im lặng, bùng nổ hoặc diệt vong đều trong im lặng. 
14. Hay hoài nghi, nhưng lại nghĩ về mọi người theo hướng tốt. 
15. Không tin truyện cổ tích, nhưng lại luôn mong muốn có người hiểu mình, bảo vệ mình xuất hiện. 

16. Thích hoài cổ, sau đó thì cảm thấy vô cùng cô đơn và sợ hãi.
17. Không thích dạo phố một mình nhưng luôn dạo phố một mình. 
18. Chỉ cần một chút chuyện nhỏ là nghĩ ngợi, suy nghĩ đáng sợ như… trong phim. 
19. Thích nghe nhạc chậm, nhạc buồn. 
20. Ghi nhớ một cách cẩn thận những người đi qua cuộc đời mình. 
21. Quen với việc yêu thầm, khi yêu ai thì sẽ toàn tâm toàn ý. 
22. Ngồi trước máy tính, không biết làm gì, nhưng không muốn tắt máy. 
23. Cảm thấy không ai trên thế giới này đáng tin cậy, nhưng vẫn quyết định tin tưởng người khác. 
24. Thỉnh thoảng có ý nghĩ muốn biến mất, hoặc muốn ngủ cả đời.
25. Không muốn chờ đợi, nhưng luôn luôn chờ đợi. 
26. Thường hay ngây người ra một lúc. 
27. Quen sống trong quá khứ, thích hoài cổ. 
28. Thường suy nghĩ mọi việc theo hướng lâu dài. 
29. Không thích có ai đó vô cớ biến mất khỏi đời mình. 
30. Thường cảm thấy không ai yêu thương mình. 

-> 99% là người chung thủy :').

21 thg 11, 2013

why?

Where can I find you now but chasing you in my dreams every night?

17 thg 11, 2013

little love

Em chỉ muốn mình có một tình yêu bình thường be bé ...
Là cái cảm giác bình yên đầy tin tưởng, dù ta chẳng có  nghĩ đến nhau 24h vẫn không phải lo lắng là sẽ lạc mất nhau,
Là cái tin nhắn nhẹ nhàng bất chợt "trời ơi em nhớ anh quá", rồi anh sẽ rep lại mỉm cười, một cái mặt cười 2 kí tự thôi cũng được,
Là chẳng cần phải "in relationship" post hình post ảnh gì trên fb nhưng đủ tự tin và mắt đầy láp lánh để tuyên bố là ta đã có người yêu,
Là cái tin nhắn con con "dạo này anh bận, mình nói chuyện ít xíu nhé" để em bớt trông ngóng, lo ngay ngay mỗi khi anh không bắt máy,
Là cái cảm giác anh sẽ vui biết mấy khi em bất chợt xuất hiện trước cửa nhà anh như vậy,
Là cái cảm giác muốn gặp anh đến mãnh liệt, học thuộc hết tkb của anh để tìm kiếm quãng thời gian nào ít ỏi hai đứa có thể gặp được nhau ít nhất được anh hưởng ứng,
Là một lần hai đứa nắm tay nhau đi dạo đâu đó một ngày, nếu mệt anh cứ nằm ra bãi có, em sẽ ngồi bên cạnh lặng im nhìn anh ngủ,
Là một lần anh có thể nói cho em biết điều gì đã làm anh buồn như vậy, em hứa sẽ sửa mà, chứ đừng im lặng với em,
Là cái cảm giác tụi mình ít nhất cũng là gì đó của nhau chứ không phải sự sợ hãi sẽ mất anh mỗi ngày.

Hôm qua em mơ thấy anh đứng trước một cánh đồng xanh ngắt rồi hòa lẫn vào những dòng lúa dập dờn, từ từ đi xa khỏi tay em.

Là em đòi nhiều quá hả anh?

13 thg 11, 2013

To an end

Đôi lúc không thể tin được rằng 16 năm đã trôi qua nhanh như thế. Ngày xưa mỗi khi đi liên hoan với lớp năm 4 của mẹ, thấy anh chị hết cười rồi lại khóc, thầm nghĩ không biết sau này mình có thế không. Giờ thì có câu trả lời rồi, dù miệng có cười vẫn thấy lòng mưa vẫn rơi đầy.
Đã hết thật rồi sao, thời cắp sách đến trường?

11 thg 11, 2013

nỗi nhớ

Nỗi nhớ là một điều kì lạ. Đến bất ngờ những khi ta không nghĩ đến, và lảng vảng đâu đó xung quanh trong những công việc rất đổi bình thường. Như khi bất chợt e nghe một ai đó nhắc đến một tiệm ăn mà tụi mình đã từng đi qua, chợt thấy nhớ a da diết. Nhớ a khi e bất giác ngẩng lên nhìn mảnh trời nho nhỏ ngoài khung cửa, nhớ a khi e đang cặm cụi làm một con tính nào đó, nhớ a khi đang xả nước vào bồn rửa bát, nhớ a khi e đang nằm dài trên ghế xem phim... Như một dòng cảm xúc chạy xẹt qua, làm người ta ngẩn ngơ trong chốc lát sao mà nhớ thế nhỉ, rồi lại quay về bình lặng với những công việc thường ngày. E không thể giữ những nỗi nhớ đó lâu được, vì e biết, dù e có nhớ a bao nhiêu đi nữa, cũng không còn quá nhiều ý nghĩa đối với a.
Có hằng ha sa số những điều để nuối tiếc trong cuộc sống. Dù đã tự dặn mình phải sống để đừng hối tiếc, nhưng mối khi nhìn lại quãng đường đã đi, đều sẽ thấy có những thứ đã bỏ lỡ trong nuối tiếc. Sao lại bỏ đi những giây phút biết là sẽ không bao giờ lặp lại. Sao lại không làm những điều biết là sẽ không còn cơ hội nào nữa. Những thứ ấy có thể chỉ là nhỏ nhặt và e đã chấp nhận bỏ qua nó cũng vì nó chỉ là những điều nhỏ nhặt. Nhưng đến khi nhìn lại, mới thấy những gì hạnh phúc trong cuộc sống này, vốn chỉ bắt đầu từ những điều nhỏ nhoi như thế. E tìm đâu xa mà sao không thấy, những giây phút bình yên của cuộc đời trong những điều bình dị ấy?
E viện đủ lý do để bỏ rơi nó, rồi bây giờ ngồi tiếc vậy sao?
Nhưng có những lúc vì sợ tiếc nuối mà ta đã đưa ra những quyết định sai lầm. Vì sợ tiếc nuối mà ta đã không chịu nhìn thẳng vào tình cảm và suy nghĩ của mình. Vì sợ tiếc nuối mà cuối cùng ta đã đi đến những việc còn mang lại nuối tiếc nhiều hơn.
Như câu chuyện này chằng hạn. Khi đi tìm cho nó một cái kết mới nhận ra, nó chưa có cả một sự bắt đầu.
Vậy nên dù vẫn chưa thể ngừng nhớ về a,  tụi mình dừng ở đây đi a nhé.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/tuyet-roi-mua-he-ha-anh-tuan/iwz9bzz9.html

2 thg 11, 2013

rain

Tôi không phải là người cuồng mưa như G Rainer. Nhưng đôi khi cũng muốn ngồi một mình dưới cơn mưa này, hứng những giọt nước rơi miên mải, từng dòng thấm đẫm, ướt át và lạnh lẽo, để tâm trí trôi lãng đãng về một miền xa xôi nào đó, tạm quên đi những lo nghĩ trong đời. Chợt nhớ về những giấc mơ đẹp của thời thơ ấu, luôn gắn liền với một cơn mưa. Là cơn mưa giăng giăng từng sợi nhẹ như không, có vài đưá nhỏ đầu trần đi bứt trộm hoa dâm bụt nhà hàng xóm, dầm dầm vào cái hỗn hợp xà phòng của mình cho thêm nhơn nhớt, rồi thổi tung lên trời cả trăm quả bóng, lung linh đủ màu, dù cũng dễ vỡ vô cùng dưới những sợi mưa xiên. Là cơn mưa mạnh mẽ chảy ào ạt bất ngờ vào một trưa hè nóng bức, như xua đi hết sự mỏi mệt trong những tàng lá, cây cối lại tươi vui, xanh ngỡ ngàng nhảy nhót dưới mưa, và nội móm mẻm mỉm cười phe phẩy chiếc mo cau bên cạnh "có mưa rồi con ngủ dễ hơn". Là cơn mưa xối xả trên sân ga Quảng Ngãi một chiều hè, tôi chóng cằm nhìn mưa đọng từng dòng trên ô kính tàu thống nhất, mơ màng nghĩ về nhà ngoại, chợt vang bên tai có tiếng mẹ nhẹ cười "Hay mẹ con mình về nhà bà ăn mùng 5 nhé?". Là cơn mưa nào xa xôi lắm, có hai đứa nhỏ mới học đạp xe, giỏ xe đỏ rực một màu hoa phượng, dựng bên một quán chè mà hàng hiên là một giàn dây leo xanh mướt, không đủ che hết mưa cho khách nhưng đủ thơ mông để có đứa ngồi ngẩn ngơ nhìn quên cả ăn chè...
Như một thước phim quay chậm chợt bừng lên trong tâm trí, từng hình ảnh một, vào một chiều mưa ở sg, ở cái nơi tôi ưa thích nhất tại sg. Bạn tôi đã nói rằng "Mưa sg sao ồn ào lắm, không giống mưa ở quê mình". Mưa miền Trung dai dẳng, dằng dặc, miên man không ngớt cả mấy tháng trời. Mưa sg chợt đến chợt đi, ào ạt rơi rồi cũng tạnh bất ngờ. Tôi không thấy mưa sg khó chịu, chỉ đến khi bạn nói mới thấy nhớ mưa nhà. 3 năm trong sg và sẽ còn rất nhiều năm nữa, có khi nào sẽ quen với sg đến mức không còn thấy lạ với những cơn mưa, với mùa đông nóng bức, với những dòng xe luôn cuồn cuộn như sóng chảy, với hàng ngàn những ngôi nhà san sát, không tìm đâu ra được một khoảng không ngút ngàn tầm mắt như biển qn...?
Rồi mọi thứ sẽ đổi thay. Tôi không gét sg, sg có cái riêng để yêu thương. Nhưng tình đầu luôn là tình đẹp nhất, nên qn dù xa cách, vẫn sẽ được đặt trang trọng và đầy thương mến nhất ở một góc trong lòng. Và những cơn mưa đó sẽ luôn là những đoạn phim dù cũ kĩ, và bụi bặm nhưng không bao giờ tan biến mất đi, sẽ có lúc nó trở về, như ngày hôm nay vậy.
Nhưng anh à, hãy là một cơn mưa miền Trung chứ đừng là cơn mưa sg, đến nhanh rồi đi cũng vội vàng, vô tình anh nhé.