16 thg 2, 2014

Em xin lỗi

Chạy xe trên con đường chìm trong những dòng suy nghĩ. Cho đến lúc nó đứt phựt, chỉ còn thấy mình đang đứng khựng giữa lòng đường, nước mắt rơi lành lạnh. Cái cảm giác đó, cái cảm giác chỉ muốn đứng lại, chỉ muốn có một nơi trống vắng để mình có thể ngồi xuống, không phải mải miết chạy ngang qua cuộc đời, chỉ cần ngồi đó, trong yên lặng, để cho nước mắt lăn dài.

Em là người đã buông tay anh trước, có quyền gì để trách móc anh? Em là người đã không yêu anh đủ, có quyền gì để giận hờn anh? Em là người chỉ biết có mình, có quyền gì để nói anh bạc nghĩa. Em vốn là người không đúng, sao cứ muốn khẳng định là anh sai. Ừ anh không sai. Chỉ có em thôi.

Là do em.
Là do em đã luôn giận hờn không nghĩ đến anh.
Là do em không yêu anh đủ để luôn bên anh vô điều kiện.
Là do em không bao giờ chia sẻ được vui buồn nào với anh.
Là do em không đủ tinh tế để nhận ra khi nào anh phiền muộn.
Là do em không đủ dũng cảm để bảo vệ tình yêu của mình.
Là do em không đủ kiên định để giữ chặt lấy anh.
Là do chính bản thân em e ngại
Là do chính bản thân em tính toán
Là do chính bản thân em lo sợ.
Là do em đã luôn phủ nhận tình cảm của ta.
Là do em đã không tin tưởng.
Là do em.
Chỉ có do em.

Em xin lỗi.
Vì vẫn chưa thể thật lòng chúc anh hạnh phúc.
Em xin lỗi.