3 thg 7, 2013

mình nhớ cậu

Mình nhớ cậu, nhớ cậu, nhớ cậu đến phát điên lên được. Nhớ đến mức lại làm những điều ngớ ngẩn như bật hết tất cả từ fb, skype, gmail chỉ để tìm ra bất kỳ dấu vết nào của cậu, dù biết rằng sẽ là không thể. Chỉ có một cách đơn giản nhất là gọi điện, thì mình lại không làm được.
Tại sao vậy min heo? Là cậu không chịu hiểu, không thể hiểu, hay là cậu đã biết nhưng không thể hiện ra. Là cậu vô tâm hay là mình cả nghĩ? Là tình cảm từ phía mình nhiều hơn hay vì tính cậu vốn là như vậy?....
Là vì lý do gì mà những điều đó cứ xuất hiện mải miết trong đầu mình thế này kia chứ?

Mình nhớ cậu. Theo mỗi tiếng thở dài. theo mỗi giọt nước mắt rơi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét