16 thg 5, 2013

mưa loạn

Thời gian trôi như vũ bão, ăn tươi nuốt sống tuổi thanh xuân của chúng ta. Mới đó mà đã 3 năm rồi, đã làm được gì rồi, hay chỉ đang phung phí từng năm một, từng tháng một, từng ngày một,từng giờ một, từng phút một của tuổi thanh xuân. Hòai bão đâu không thấy, mơ ước đâu chẳng còn, giờ chỉ còn muốn trốn chạy, chạy thật xa. Mới ngày nào còn mơ mộng bước vào đây sao giờ đã thế này?...
Cơn mưa này sao bí bách quá, giá mà là một cơn giông thật lớn như ở quy nhơn, gió giật đùng đùng, sấm chớp dữ dội, mưa ào ạt, nhưng ít nhất, có sự mạnh mẽ cuồng nhiệt cuống phăng cái nóng đi, chứ không phải lưng chừng như thế này. Cái gì lưng chừng cũng khiến chúng ta mệt mỏi.
Buồn quá. Nỗi buồn này biết chia sẻ cùng ai? Người hay nghe thì cũng đã bắt họ nghe nhiều rồi, không nên nghe thêm nữa. Người trên danh nghĩa là cần biết thì lại không biết được vì mình không thích nói, không thể chia sẻ cùng, không thể làm phiền và vì cái danh ấy cũng sắp hết rồi. Fb xô bồ. Chỉ còn ta với em thôi, blog ạ.
***
Tụi mình dừng lại nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét