19 thg 8, 2013

reason

Tôi vẫn tự nhủ sẽ không hối tiếc nhưng một khi đã nói ra câu "giá như" rồi nghĩa là đã luôn hối tiếc.
Nếu ngày ấy đừng tiến tới như vậy có phải bây giờ sẽ tốt hơn không?
Mọi việc xảy ra vốn đều có lý do. Chỉ là ở thời điểm này, tôi vẫn đang loay hoay tìm một cái lý do nào đó cho mình, để đỡ thấy bẽ bàng.
Tôi thật sự chưa từng có ý nghĩa nào với cậu ấy sao?
Hay chỉ là một điều từng ngỡ là vui nhưng cuối cùng chỉ đầy tẻ nhạt.
Là tôi đáng chán đến vậy sao?
Là tôi không tốt đến vậy sao?
Là tội tệ hại đến mức vậy sao?
Tôi không biết nữa, dù có hỏi cả ngàn lần nữa, có tìm ra câu trả lời hay không, cậu ấy rồi vẫn sẽ im lặng, chúng tôi rồi sẽ đi qua hết năm học này, sẽ tốt nghiệp ra trường. Rồi quên nhau mãi. Nhìn cậu ấy có thể dốc sức ra làm một điều gì đó như vậy, còn tôi gần như suy sụp, tôi thật sự không hiểu mình có phải đã từng là gì với cậu ấy hay không.
Dù đường nhiên làm sao tôi biết được cậu ấy đang nghĩ gì, làm sao tôi cảm hết nỗi buồn của cậy ấy, vẫn thấy thật đau lòng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét