15 thg 8, 2013

hư vô

Ngủ là để quên nhưng mơ thì luôn đẹp quá, để khi tỉnh giấc chỉ thấy càng quạnh quẽ.
Thức thì lại nhớ và chỉ nghĩ hoài về những gì đã qua rồi.
Nhắn tin thì không được mà im lặng cũng không xong.
Chẳng biết phải làm gì, chẳng biết phải đi tiếp thế nào.
....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét