30 thg 11, 2014

Can I give up?

Hôm nay P trở về, im lặng và mệt mỏi. Không khí bỗng dung căng thẳng, hoặc chỉ có mình bỗng dung căng thẳng. Lại ngồi rà soát lại qua giờ mình có làm gì có lỗi ko, lại tự hỏi chuyện gì có thể xảy ra như vậy, lại lo lắng, lại vậy. Chưa bao giờ mình bỏ được cái thói quen luôn muốn làm đẹp lòng người khác đó.
Hôm nay mình đã lại có những suy nghĩ không nên có, lại nhìn Min đầy hoang mang, lại tự hỏi tại sao những ngày gần đây Min không còn hôn mình nữa, lại sợ, sợ mất Min.
Những ngày ngập tràn sợ hãi, Sợ mất người bạn thân của mình đến mức cứ loay hoay chẳng biết phải làm gì, có vừa ý không, có khiến người ta giận không. Sợ mất người bạn trai của mình đến mức cứ luôn tìm cách làm Min vui, luôn lo lắng nếu ngày nào Min không gọi điện, lo đến mức mình sẽ tự tay gọi trước để không phải trải qua những câu hỏi tại sao hôm nay Min không gọi cho mình, cứ luôn cố nắm lấy tay Min.
Thật muốn biết được tại sao mình lại cứ phải chạy theo cả hai người như vậy, cứ phải loay hoay giữa một mớ những điều "nên-làm-hay-không-nên-làm-để-người-kia-vui", cứ phải giật mình người đó không bắt máy có phải là giận gì không, người đó im lặng có phải mình đã làm gì đó sai không, người đó quên mất những nụ hôn có phải là không còn yêu mình nữa hay không?
Trong cuộc níu giữ này, mình giờ chỉ còn muốn bỏ cuộc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét